có những giấc mơ về lại tuổi học trò

Bạn đang xem: Giấc mơ tuổi học trò >Nhận bài tham gia dự thi "Viết cho tuổi học tập trò" Nhưng có lẽ rằng chỉ phần đa giấc mơ trsinh hoạt về tuổi thơ mới mang đến đến tôi đều cảm giác ấm áp, an ninh mang lại cầm. Nghe vắng xa hay nhớ về một giấc mơ. Giấc mơ hồn nhiên, tuổi học trò…” Giấc mơ thần tiên – Miu Lê. 13. Xe đạp – Thùy Chi. Ca khúc “ Xe đạp ” được Đinh Mạnh Ninh viết lời ra đời lần đầu vào năm 2007, do Thùy Chi và nhóm M4U bộc lộ. Bài hát chất chứa tình cảm e Chụp lại hình ảnh, Bạn đang đọc: Ước mơ là gì wikipedia Những diễn đạt thời xưa về cảnh bị quỷ dữ tiến công có rất nhiều điểm giống với những gì tất cả chúng ta biết thời nay về hiện tượng kỳ lạ bóng đè Vay Tiền Online Cấp Tốc 24 24. Bài viết dưới đây sẽ có nội dung khá tiêu cực. Văn hóa Việt Nam thường hướng về những điều tích cực mà tẩy chay những điều tiêu cực, mặc dù nó vẫn còn đó. Chọn cách phớt lờ thay vì đối mặt, đến lúc mọi thứ thực sự tới, chúng ta mới bắt đầu cuống cuồng nghĩ cách giải quyết. Vì thế mong bạn đọc đón nhận với tinh thần thoải mái, từ cái nhìn thực khi nhắc đến thời học trò, bao nhiêu kỉ niệm đẹp được nhắc đến. Còn những thứ tồi tệ thì gần như sẽ được não bộ loại bỏ. Nhưng đối với những người đang ngồi trên ghế nhà trường thì vẫn luôn phải đối mặt với những điều bé, ta thường được dạy rằng trường học là ngôi nhà thứ hai. Lúc ấy bản thân mình mặc định nó là đúng, vì thầy cô dạy thế. Thoáng chốc chục năm đã trôi qua. Lúc này, suy nghĩ đủ chín chắn hơn, mình mới cảm thấy rằng cái suy nghĩ lúc bé thật ngây thơ. Trường học chỉ là một mảnh nhỏ trong vô vàn thứ ngoài cuộc dục theo hướng phát triển toàn diện. Hệ quả là chúng ta gần như phụ thuộc vào các kiến thức đã được dạy ở trường, Hệ quả là chúng ta buộc phải giỏi toàn diện thì mới được công nhận là giỏi. Hệ quả là học sinh chỉ biết mình giỏi môn này giỏi môn kia chứ không thực sự nhận ra điểm mạnh của bản thân mình học ở một trường học bình thường ở vùng nông thôn, nhưng trường học cũng đã chiếm hầu hết thời gian. Học chính thức vào buổi sáng, học thêm vào buổi chiều, tham gia các phong trào liên tục, làm dự án các môn đến vù đầu. Gần như không có một chút thời gian rảnh rỗi đủ nhiều để học một kĩ năng mới hay làm những gì mà mình thích. Nhiều lúc chỉ mong đến cuối tuần để có thể đánh một giấc ngủ "bù" cho cả nhiều người thì tần suất học như vậy là bình thường. Vì họ mặc nhiên là phải có áp lực mới có kim cương, phải học nhiều thì mới giỏi được, áp lực thành tích từ phía gia đình, họ đã quen với tần suất học như vậy ngay từ bé. Thử hỏi thứ áp lực ấy có tạo nên kim cương được không, thứ kiến thức chỉ tồn tại trong đầu họ đến lúc thi xong, hoặc thậm chí là quên ngay sau đó. Học như vậy liệu có hiệu quả cho kì thi hơn hay không?Bản thân mình đã chứng kiến cảnh ôn thi ấy áp lực như thế nào. Sáng sớm tinh mơ bước vào lớp, trong lớp là các nhóm học sinh tụm lại làm bài, có lúc thì bàn tán sôi nổi, có lúc lại im lặng làm bài. Giờ ra chơi cũng chẳng ai thèm rời chỗ. Trong lớp bốc lên vị nóng của nhiệt huyết, của sự quyết tâm, lấp ló dưới gầm bài là từng chồng sách công phá dày cộm, lâu lâu lại thấy mấy tập đề bị gió thổi bay tứ tung. Tụi nó còn tổ chức học nhóm, tham gia các khóa học trên mạng, học thêm ở trung tâm vào buổi tối, học đến một hai giờ sáng. Có lẽ ngoài lúc đi ngủ thì trong tâm trí tụi nó lúc nào cũng chỉ toàn là chữ và số. Lợi ích chưa thấy đâu, chỉ thấy tụi nó mắt thâm, nhiều đứa còn phải đeo kính, mặt thì lúc nào cũng ngơ ngác, ứng xử lờ đờ. Có đứa còn than với mình nó học không vào. Rồi kì thi qua, kết quả cũng chẳng khấm khá hơn là bao. Đứa thì van bữa đấy mệt, đứa thì nói cứ vào phòng thi là quên,... Đôi lúc hè cũng chỉ là chuyển địa điểm hướng giáo dục hiện tại là để học sinh tự học, giáo viên chỉ là người hướng dẫn. Thay vì 45 phút giảng thì giáo viên lại giao ra các dự án để học sinh làm, thuyết trình. Nghe thì có vẻ ổn, thực tế, các dự án cần nhiều thời gian hơn thế. Quay video, edit, làm power point, thuyết trình. Mỗi dự án đều cần cả nhóm hợp lực lại cùng làm. Nhưng mà thời gian đâu? Khi cả tuần ngoài học chính khóa, các buổi còn lại đều phải học thêm. Có lúc phải tận dụng các ngày chủ nhật, gấp quá thì học thêm xong rồi làm, phải đến tối mịt mới được về hết, từ đâu sinh ra cái đoàn trường nữa. Mình biết là đoàn trường được lập ra để giúp học sinh được tham gia các hoạt động xã hội. Nhưng, lại là câu hỏi ấy, thời gian đâu? Đoàn trường liên tục tổ chức các cuộc thi, hoạt động,... Ai không tham gia sẽ bị hạ hạnh kiểm, xếp loại cuối năm. Đến tận bây giờ, mỗi khi nghe cụm từ "phát động phong trào", sống lưng mình vẫn cảm thấy lành lạnh. Hết phong trào này đến phong trào khác, cái này chưa xong thì cái khác được phát động. Vì đưa vào thi đua nên lớp nào cũng phải làm, khổ nhất vẫn là lớp trưởng, bí thư, giáo viên chủ nhiệm. Câu lạc bộ, nghe chừng như không liên quan đến thành tích, thực tế lại một lần nữa vả vỡ mồm một đứa đầu cấp như mình. Câu lạc bộ Văn học thì mỗi năm mỗi lớp một vở kịch, đưa vào thi đua xếp loại, Những ai tham gia vở kịch còn được cộng điểm trực tiếp vào môn văn. Câu lạc bộ Tiếng Anh cũng không ngoại vậy, liệu tuổi học trò có thể trở thành kỉ niệm đẹp được hay không. Khi mà tình bạn chỉ còn là thứ nằm trên các cuộc thi, nơi mà mọi người cố chạy khắp nơi trên mạng xã hội chỉ để xin những cái like, cái share với mong muốn rằng lớp mình sẽ đạt top một, top hai; chẳng khác gì thứ tình cảm mà ta thường đặt vào các bài thi giáo dục công dân với mình, học ở trường chỉ là một mảng nhỏ trong cuộc sống vô vàn. Mình thường làm bài tập ngay trên lớp và về nhà hiếm khi dành thời gian cho các việc ở trường. Mình cũng không tham gia các lớp học thêm ở ngoài hay các lớp học trên mạng. Còn rất nhiều kĩ năng cần học mà ở trường không dạy, tại sao không dành thêm thời gian để học năm trôi qua, cảm thấy những gì mình học được trong 3 tháng hè còn giá trị hơn trong 9 tháng đi học. Lưu lại trong đầu sau một năm học có lẽ chỉ là một chút kiến thức nền các môn toán lý hóa, thứ mà chỉ dùng trong các kì thi. Trong 3 tháng hè, mặc dù phần lớn thời gian mình dành để chơi nhởi nhưng cũng học được khá nhiều kì năng hay. Mình đã có thể lập trình cơ bản, đi làm công nhân một thời gian để trải đời, rồi lại vào miền nam làm vườn,... Rất nhiều trải nghiệm thú vị mà trường học sẽ không có học không thể dạy chúng ta mọi kĩ năng được, đó chỉ là bước đệm giúp chúng ta vào đời. Vì vậy, hãy sử dụng thời gian hợp lý, dành thời gian để học thêm các kĩ năng, làm những điều mà mình thích, vận động nhiều hơn. Tin chắc rằng, khi ấy những thứ bạn học được tuy ít mà giá trị. Cơ thể khỏe mạnh, đầu óc thoải mái thì việc học cũng hiệu quả hơn gấp bội. Khi lớn lên, mỗi người đều sẽ phải đi xa, trên hành tình tự hoàn thiện bản thân ấy đôi lần ta vẫn hoài niệm về quá khứ, về mái trường đầy phượng vĩ rực lửa của mùa hạ năm nào. Nỗi nhớ nhẹ bẫng, chòng chành mà sao da diết đến nặng lòng thương gian trôi đi phủ một lớp bụi mờ lên kí ức cứ ngỡ mãi mãi không thể phai nhòa. Dòng đời tấp nập, mưu sinh ngược xuôi có ai dám cá không đôi ba lần "dọn dẹp" rồi để quên kỉ niệm nơi ngăn kéo quá khứ? Chẳng thế trách cũng không thở than, vì đó là quy luật của cuộc đời rồi. Nhớ nhớ, quên quên – con người vẫn luôn tự dày xéo mình trong muôn vàn câu hỏi tại sao, luyến tiếc cũng theo thời gian mà ngấm ngầm tan khoảng trời vô tư, hồn nhiên cứ thế ăm ắp kỉ niệm mỗi lần nghĩ về Ảnh minh hoạThanh xuân, mấy ai không mơ hồ, không đôi lần lạc đường để đến khi nhìn lại thì năm tháng ấy cũng trôi tuột mất rồi. Chẳng ai trên đời này có thể nắm giữ vẹn nguyên tất cả khoảnh khắc, cảm xúc trong ngần thuở mới vào đời nơi sân trường chất chứa cả bầu trời kỉ niệm. Ngay cả ta, kẻ lắm suy tư, hoài niệm cũng đánh rơi vài an yên thanh xuân vườn trường trên hành trình trưởng năm rời xa chốn ấy, không đủ dài mà cũng không quá ngắn, đôi lần trong thao thiết nhớ thương ta cào cấu kí ức để sống dậy những cảm xúc thưở "ngày hai bữa cắp sách đến trường". Từng thước phim quay chậm như hiển hiện trước mắt từng ngóc ngách, từng hơi thở nồng nàn, từng tiếng cười giòn tan của những ngày tựu mắt quay về chốn ấy, thì ra kỉ niệm vẫn còn rất trinh nguyên, vẹn tròn như chưa hề sứt mẻ trước dòng đời tàn nhẫn. Có lẽ, người ta nói đúng, kỉ niệm sẽ không là gì nếu lòng người vội xóa nhòa nhưng sẽ là tất cả nếu ta gìn giữ từ tận thẳm sâu đáy ấy là ngày ta học đến quên thời gian’ để có thể chạm tay đến cánh cổng đại học. Tiếng giảng bài ấm áp, trầm bổng của những giờ văn say mê hồn ta, là tiếng thước kẻ ran ran trên bảng của thầy dạy toán kẻ từng đường thẳng. Đó là những định luật khô cằn của môn lý "khó nhằn", những kí hiệu dài ngoằng một thời khiến ta khó chịu của hóa học. Nơi vang lên hào sảng một thời hoa máu’ của dân tộc anh hùng, là những phút giây du lịch’ vòng quanh thế giới của môn địa. Những kí ức ấy làm sao có thể vội vàng quên lãng đi?Những lá thư chưa kịp gửi thì giây phút chia tay cũng đến bất chợt, bao tiếc nuối vì tình yêu e lệ cất giấu nơi khóe mi cong của cô bạn cùng lớp chưa kịp ngỏ lời. Thanh xuân vườn trường là nơi chất chứa ánh nhìn tha thiết, tiếng cười tan trong nắng, là nước mắt hoen màu thay cho câu tạm biệt của lũ bạn cùng thi cuối cùng, tiếng ve góc ấy vẫn râm ran nhưng lòng người vẫn nặng trĩu nỗi buồn Ảnh minh hoạKhi trưởng thành con người ta mới thấu, mới trân quý những phút giây mặn nồng của tuổi trẻ nơi mái trường thưở nào. Bữa tiệc nào cũng có kết thúc, gặp gỡ nào rồi cũng sẽ phải chia xa nhưng ngần ấy kí ức thì sẽ mãi ở lại nơi con người đều sẽ phải trải qua bão tố của cuộc đời trước khi tìm thấy những phút giây an yên. Những điều bình dị thân thương, kỉ niệm thưở nào đôi khi lại là sức mạnh giúp ta có thêm dũng khí để bước thật vững trên con đường đã chọn. Mặc ngoài kia gió mưa, mặc những buồn phiền, lắng lo chưa bao giờ thôi nghĩ suy nhưng ta tin rồi một mai bình minh vẫn rạng ngời tươi đẹp. Hôm nay có thể là ngày nỗi đau chưa vơi, niềm vui chưa vẹn trong nhưng sau cuối nụ cười vẫn ở lại để lưu vào tâm khảm kỉ niệm thanh xuân của lúc mỏi mệt vì những ganh đua cuồng quay của cuộc đời, ta lại thèm trở về năm tháng hồn nhiên cùng phấn trắng, bảng đen và ô của sổ nhìn ra khoảng trời đầy mộng mơ ta sẽ về, về để tìm lại những cảm xúc trong veo của tuổi học trò, về để sống dậy những khoảnh khắc đã dần nguội lạnh trong tim theo thời gian. Và hơn hết trở về nơi ấy, nơi 50 năm thế hệ học trò đi qua mà vẫn không hề già đi, vẫn nhiệt huyết, hăng say lưu giữ thanh xuân tươi đẹp của chúng ta. Vậy nên, thanh xuân vườn trường dù có xuôi ngược trăm đường, trăm ngả cũng chớ vội vàng quên lãng...Thi Thi Ca khúc Giấc mơ tuổi học trò do ca sĩ Knt thể hiện, thuộc thể loại Tui Hát. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát giac mo tuoi hoc tro mp3, playlist/album, MV/Video giac mo tuoi hoc tro miễn phí tại

có những giấc mơ về lại tuổi học trò