cố thiếu gia đừng giả vờ nữa quân dao
Quân Dao mặc váy cưới, được một chiếc xe sang trọng đưa về biệt thự nhà họ Cố. Không có lễ cưới nào cả, chỉ có một mình cô ngồi trong phòng, im lặng đợi, dõi theo thời gian dài đằng đẵng.
Bạn đang đọc bộ truyện Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa tại truyenchu.vn. Quân Dao bĩu môi, hậm hực đi vào phòng ngủ. Anh gọi bác sĩ đến kiểm tra tình hình cho cô, bác sĩ sau khi kiểm tra cho Quân Dao thì đột nhiên nở nụ cười thật tươi.
Chuyện không liên quan đến mình thì đừng xen vào!" "Ba, nhìn cho rõ -" Một tia điên cuồng lóe lên trong mắt Thẩm Như. Cô ta đột nhiên đứng dậy, giọng nói cất cao đến nỗi chói tai. "Người phụ nữ này giả vờ tranh thủ sựđồng cảm, chính là một bạch liên hoa!
Vay Tiền Online Cấp Tốc 24 24. Tác giả Thể loại Ngôn Tình, Truyện SủngNguồn thái Đang raSố chương 247Ngày đăng 1 năm trướcCập nhật 1 năm trước Truyện Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa của tác giả Thảo Nhiên kể về Quân Dao ghì chặt tay người đàn ông, đôi tay nhỏ nhắn của cô siết thật chặt, từ từ ghé sát môi vào bên tai anh ta“Anh Cố, anh giả vờ như vậy thấy có vui nhìn âm trầm của người đàn ông lóe lên tia phấn khích, anh trở tay lại, giờ anh là người chủ động, khuôn mặt kề sát vào cô. Hơi thở có chút gấp gáp đầy nam tính quấn quanh cô“Em thử nói xem?”Nếu yêu thích những câu chuyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ hoặc Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu thân mời các bạn đọc tiếp
“Sao anh lại khách sáo vậy chứ? Chúng ta là người một nhà mà.” Cố Tư Bạch không nói gì, được vệ sĩ đỡ lên ghế sau, Quân Dao cũng lập tức chui tọt vào xe, ngồi bên cạnh Cố Tư Bạch, chiếc xe màu đen chầm chậm rời khỏi biệt thự Cố gia. Cố Khang Dật đứng giữa sân, nụ cười trên môi tắt ngấm, ánh mắt cũng sắc lạnh hơn, anh ta rút điện thoại trong túi ra, ấn một dãy số. “Điều tra Quân Tú Anh cho tôi, đặc biệt xem trước đây Quân Tú Anh đã từng quen biết anh trai tôi chưa?” “Vâng” Đầu dây bên kia đáp. Cố Khang Dật bỏ điện thoại vào túi rồi đi vào nhà. Rõ ràng Quân Tú Anh rất tránh né anh ta, nhưng lại tỏ ra thân thiết, dựa dẫm Cố Tư dĩ anh ta muốn tiếp cận Quân Dao để thăm dò anh trai mình, không ngờ tiếp cận thất bại. Cố Tư Bạch thì rõ ràng mới tỉnh lại, sao bọn họ lại thân thiết như thế? Chẳng phải Quân Tú Anh chỉ là cô dâu xung hỉ được mẹ anh ta chọn bừa về thôi sao? Trong này chắc chắn có uẩn khúc. Chuông điện thoại trong túi quần Cố Khang Dật lại vang lên, anh ta mở ra, thấy số ở đầu dây bên kia thì liền đi ngược ra ngoài, ra phía vườn hoa vắng người nghe. “Alô, thiếu gia, bên phía Thiết huyết mấy ngày hôm nay cực kì yên tĩnh, dường như không thể tra thêm ra chuyện gì?” “Đã tra ra được kẻ đứng sau chưa?” “Vẫn chưa ạ! Nhưng có manh mối về vụ đấu thầu mảnh đất ven sông Hải Lâm sắp tới.” “Được, gửi tài liệu qua cho tôi.” Cố Khang Dật vừa tắt cuộc gọi này thì lại có cuộc gọi khác, anh ta ấn nút nghe. “Thiếu gia, tôi đã gửi thông tin cơ bản của Quân Tú Anh vào email của thiếu gia, theo thông tin hiện giờ Quân Tú Anh và Cố Tư Bạch trước đây chưa có cơ hội nào quen biết nhau, chúng tôi sẽ điều tra thêm và báo thiếu gia.” Cố Khang Dật ừ một câu rồi mở mail ra xem trang đầu tiên, ánh mắt Cố Khang Dật bỗng sáng lên, ngón tay thon dài lướt nhanh trên màn hình điện thoại. Càng lướt, khóe môi Cố Khang Dật càng cong lên. “Quân Tú Anh, Quân Tú Anh, cô là ai?” Cố Khang Dật gửi một bức ảnh, rồi bảo người bên kia điều tra về người trong ảnh, còn bản thân anh ta đi ra xe, lái xe rời khỏi biệt thự. Chiếc Ferrari màu đỏ dừng lại bên đường, kính xe chầm chậm hạ xuống. Cố Khang Dật rút một điếu thuốc, châm hút. Anh ta nhìn về phía bên kia đường. Theo người của anh ta báo, người trong bức ảnh tài liệu Quân Tú Anh kia đang ở đây. Một lát sau, có một cô gái xách chiếc túi hàng hiệu phiên bản giới hạn bước ra khỏi quán cà phê. Cô ta trang điểm đậm, mặc một chiếc đầm họa tiết da beo ôm sát. Cố Khang Dật híp mắt nhìn, phong cách quá khác biệt, nhưng vẫn thấy đường nét có phần giống nhau. Cố Khang Dật xuống xe, đi về phía cô ta. “Xin chào.” Cô gái kia thấy có người đi về phía mình thì ngẩng đầu nhìn, ánh mắt có phần cao ngạo. Nhưng khi thấy Cố Khang Dật đẹp trai ngời ngời, trên người là bộ quần áo nhãn hiệu cao cấp, tay còn cầm khóa xe Ferrari, cô ta lập tức mỉm cười.
Quân Dao tròn mắt ngạc nhiên, cô không hiểu câu hỏi của Cố Tư Bạch cho lắm, nhận ra gì cơ? Thấy biểu cảm của Quân Dao, Cố Tư Bạch biết cô thực sự không nhớ gì nữa, chỉ có thể lắc đầu, uống một ngụm bia.“Này, anh vừa bảo nhận ra gì cơ?” “Không có gì?” Quân Dao lườm anh, làm gì mà phải tỏ ra thần thần bí bí như thế chứ? Nhưng rất nhanh Quân Dao đã quẳng chuyện này ra sau đầu, cô cùng anh ăn hết sạch túi đồ ăn vặt, sau đó Cố Tư Bạch nằm xuống giường, nghỉ ngơi, còn Quân Dao phụ trách dọn dẹp dọn hết đống vụn bim bim trên sàn, đột nhiên Quần Dao nghĩ, bình thường có không ngủ ở phòng này, vậy có nghĩa là Cố Tư Bạch sẽ ngủ ngày và đêm tỉnh dậy, chính anh cũng nói một năm nay đang làm gì nhiên cô nghĩ đến một việc mà cô vẫn canh cánh trong lòng bao lâu nay.“Này, dậy mau!” Quân Dao lật chăn, lay lay người CỐ Tư Tư Bạch nhăn mày, ngồi dậy, anh thực sự rất mệt, cần được nghỉ ngơi, vậy mà cứ thiu thiu ngủ lại bị lỗi vẻ mặt nhăn nhó của Cố Tư Bạch, Quân Dao hơi rụt rè lại, nhưng cô nhất định phải hỏi rõ chuyện này, nếu không sẽ khó chịu lắm.“Bình thường buổi tối khi mọi người ngủ anh sẽ đi ra ngoài đúng không? CỐ Tư Bạch nhướng mày, không hiểu cô hỏi làm gì, nhưng vẫn trả lời.“Không hẳn tối nào cũng đi.” “Vậy đúng là anh rồi!” Quân Dao chống nạnh, vô cùng đanh mặt Cố Tư Bạch càng mờ mịt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.“Mấy lần tôi ngủ dậy thấy có vết, còn tưởng muỗi đốt, nhưng đêm đó tôi chắc chắn có người hôn là anh làm đúng không?” CỐ Tư Bạch hơi nhướng mày, ánh mắt lấp lánh như những vì sao.“Ô, dâu trưởng của Cố gia có tư tình gì với đàn ông ư? Ai chẳng biết tôi là người thực vật, làm sao hôn em được? “Anh…” Quân Dao tức đến giậm chân.“Anh đừng có lươn lẹo, rõ ràng tôi đã chặn cửa phòng bằng bàn gỗ, mà phòng này có thể đi thẳng sang phòng nhỏ bên anh thì là ai?”.CỐ Tư Bạch lắc đầu, không thèm tranh cãi với cô.“Được rồi, tôi sẽ không truy cứu chuyện em ngoại tình đầu, để tôi ngủ một chút đi, tôi thực sự rất mệt rồi.” Vừa nói CỐ Tư Bạch vừa nằm xuống giường, đắp chăn rồi nhắm mắt Dao tức xì khói, muốn lôi anh dậy chất vấn tiếp nhưng không biết làm thế nào, dù sao nhìn sắc mặt Cố Tư Bạch đúng là rất không tốt, có lẽ vết thương rất đau đớn lại mất máu quá nhiều, Quân Dao chỉ đành đứng im, giờ giơ nắm đấm nhỏ về phía anh.“Đợi đó, đợi khi vết thương của anh ổn rồi, tôi sẽ tính sổ với anh cả thể”.Mặc dù khuôn mặt khá giống nhau, lại cùng là thiếu gia của Cố gia, cùng thích trêu đùa cô, nhưng Quân Dao vẫn cảm thấy đại thiếu gia này dễ gần, dễ nói chuyện hơn, không có cảm giác áp bách đến khó thở như nhị thiếu trước đây cô mong anh tỉnh lại, thì giờ mong CỐ Tư Bạch sớm có thể giải quyết xong mọi chuyện, Sớm giải thoát cho cô khỏi nơi nữa, từ giờ buổi đêm cô không những cần chặn cánh cửa lớn, mà còn cần chặn cả cửa thông sang phòng này lang! Mặc dù hai người trên danh nghĩa đã là vợ chồng, nhưng dù sao cô cũng chưa sẵn sàng, không thể không thèm hỏi ý cô mà đã hôn cô như là sắc lang, đại sắc lại, nhà họ Cố không ai đáng tin vào bàn, mở sách vở ra học, nhưng đầu óc Quân Dao cứ vẩn vơ những suy nghĩ đầu không cách nào tập trung học giác buổi tối hôm ấy, dù ngủ say nhưng cô vẫn mơ màng nhớ..Quân Dao đỏ bừng mặt, tự tát mình hai sao cô lại nhớ đến chuyện vớ vẩn đó chứ? Cô lắc đầu thật mạnh, cố xua mấy suy nghĩ linh tinh đó đi, tập trung vào việc mê học cả ngày, khi Tiểu Hoa gọi xuống ăn tối Quần Dao mới sực nhớ vừa chạy xuống lầu, vừa thầm suy tính, nếu trong lúc cô ăn tối, Trương Tuyết Thanh hại Cố Tư Bạch thì sao? Không được, cô đã hứa sẽ giúp anh Dao đang định chạy ngược lại phòng thì nghĩ ra, cả ngày nay CỐ Tư Bạch mới ăn mấy thứ đồ ăn vặt linh tinh với cô, nhất định là rất chạy xuống phòng ăn, thấy đồ ăn đã được bày đầy bàn, nhưng không có ai.“Mọi người đâu hết rồi!” Dì Thái, giúp việc của Cố gia trả lời.“Lão gia và thiếu gia đi dự tiệc xã giao, còn phu nhân cũng đi ra ngoài ăn cùng với mấy phu nhân khác rồi ạ” Đúng là nhà giàu có khác, rất hiếm khi thấy cả nhà họ cùng ăn với nhau một bữa cơm, mà kể cả có ngồi cùng một bàn cũng chẳng trò chuyện gì mấy, chỉ tập trung ăn phần của mình rồi đứng dậy, rời là gia đình càng giàu thì tình cảm càng lỏng lẻo.“Vậy cháu có thể mang đồ lên phòng ăn được không ạ? Tại cháu đang ôn thi nên cũng muốn tranh thủ thời gian” Quân Dao không nỡ để Cố Tư Bạch bị thương lại còn phải nhịn đói.“Được chứ, thiếu phu nhân lên trước đi, rồi tôi mang lên cho”.“Dạ thôi không cần phiền phức thế đâu ạ, dì cho cháu mượn cái khay, cháu chọn những món thích ăn vào đĩa rồi bế lên luôn là được.” Dì Thái lập tức chuẩn bị một chiếc khay to với mấy cái bát, Dao chọn những món bổ máu, Cố Tư Bạch bị thương cần được bồi bổ, cô còn lấy thêm một đĩa hoa quả chiếc khay đầy ắp trong tay, Quân Dao hơi ngượng ngùng cười.“Dạ, cháu ăn có nhiều lắm không?” Dì Thái cười hiền lành.“Không nhiều, thiếu phu nhân phải ăn vào, dạo này thiếu phu nhân gầy quá rồi.” Quân Dao cười hì hì, cảm ơn dị Thái rồi bỏ cái khay lên bò xào ớt chương, sườn sốt chua ngọt, cá tầm nướng, dễ tái chanh, salad nga, một tô cháo nấm, một cốc nước cam và một đĩa trái cây đủ loại, Quân Dao khệ nệ đặt xuống bàn đầu thức ăn thơm phức quẩn quanh trong mi Cố Tư Bạch hơi run chạy ra khóa trái cửa lại, rồi thì thầm gọi.“Cố thiếu gia, dậy ăn tối thôi, tôi mang đồ ăn lên cho anh nè.” Cố Tư Bạch chậm rãi mở mắt, anh nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của Quân Dao thì tâm trạng cũng tốt lên Dao chỉ chỉ bán đồ ăn.“Vì tôi nói tôi ăn một mình nên chỉ có một bát một đôi đũa anh yên tâm, tôi có mấy hột mì trong ngăn kéo, có thể lấy đũa và bát trong đó ăn tạm” “Ừm, mai em đi mua thêm ít bát đũa ăn liền để ở phòng đi.” Cố Tư Bạch thấy Quần Dao quan tâm mình như thế thì tâm trạng rất tốt, ngồi dựa lưng vào thành giường.“Tôi ăn cháo được rồi, em lấy bát kia ăn cơm đi.” Cố Tư Bạch chỉ vào cái Dao đứng lại, cũng may cô thông minh lấy một bát cháo, vì cô sợ CỐ Tư Bạch đang bị thương không ăn được đồ cứng.“Anh ăn được mấy món này không? Tay nghề của dì Thái tốt lắm đấy”.Cố Tư Bạch gật đầu, đạn bắn vào phần mềm, không nghiêm trọng, nghỉ ngơi vài hôm là bình thường cũng không yếu đuối đến vậy, nhưng có người quan tâm thì tội gì không hưởng, ánh mắt Cố Tư Bạch lóe lên một tia tinh Dao tròn mắt ngạc nhiên, cô không hiểu câu hỏi của Cố Tư Bạch cho lắm, nhận ra gì cơ? Thấy biểu cảm của Quân Dao, Cố Tư Bạch biết cô thực sự không nhớ gì nữa, chỉ có thể lắc đầu, uống một ngụm bia.“Này, anh vừa bảo nhận ra gì cơ?” “Không có gì?” Quân Dao lườm anh, làm gì mà phải tỏ ra thần thần bí bí như thế chứ? Nhưng rất nhanh Quân Dao đã quẳng chuyện này ra sau đầu, cô cùng anh ăn hết sạch túi đồ ăn vặt, sau đó Cố Tư Bạch nằm xuống giường, nghỉ ngơi, còn Quân Dao phụ trách dọn dẹp dọn hết đống vụn bim bim trên sàn, đột nhiên Quần Dao nghĩ, bình thường có không ngủ ở phòng này, vậy có nghĩa là Cố Tư Bạch sẽ ngủ ngày và đêm tỉnh dậy, chính anh cũng nói một năm nay đang làm gì nhiên cô nghĩ đến một việc mà cô vẫn canh cánh trong lòng bao lâu nay.“Này, dậy mau!” Quân Dao lật chăn, lay lay người CỐ Tư Tư Bạch nhăn mày, ngồi dậy, anh thực sự rất mệt, cần được nghỉ ngơi, vậy mà cứ thiu thiu ngủ lại bị lỗi vẻ mặt nhăn nhó của Cố Tư Bạch, Quân Dao hơi rụt rè lại, nhưng cô nhất định phải hỏi rõ chuyện này, nếu không sẽ khó chịu lắm.“Bình thường buổi tối khi mọi người ngủ anh sẽ đi ra ngoài đúng không? CỐ Tư Bạch nhướng mày, không hiểu cô hỏi làm gì, nhưng vẫn trả lời.“Không hẳn tối nào cũng đi.” “Vậy đúng là anh rồi!” Quân Dao chống nạnh, vô cùng đanh mặt Cố Tư Bạch càng mờ mịt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.“Mấy lần tôi ngủ dậy thấy có vết, còn tưởng muỗi đốt, nhưng đêm đó tôi chắc chắn có người hôn là anh làm đúng không?” CỐ Tư Bạch hơi nhướng mày, ánh mắt lấp lánh như những vì sao.“Ô, dâu trưởng của Cố gia có tư tình gì với đàn ông ư? Ai chẳng biết tôi là người thực vật, làm sao hôn em được? “Anh…” Quân Dao tức đến giậm chân.“Anh đừng có lươn lẹo, rõ ràng tôi đã chặn cửa phòng bằng bàn gỗ, mà phòng này có thể đi thẳng sang phòng nhỏ bên anh thì là ai?”.CỐ Tư Bạch lắc đầu, không thèm tranh cãi với cô.“Được rồi, tôi sẽ không truy cứu chuyện em ngoại tình đầu, để tôi ngủ một chút đi, tôi thực sự rất mệt rồi.” Vừa nói CỐ Tư Bạch vừa nằm xuống giường, đắp chăn rồi nhắm mắt Dao tức xì khói, muốn lôi anh dậy chất vấn tiếp nhưng không biết làm thế nào, dù sao nhìn sắc mặt Cố Tư Bạch đúng là rất không tốt, có lẽ vết thương rất đau đớn lại mất máu quá nhiều, Quân Dao chỉ đành đứng im, giờ giơ nắm đấm nhỏ về phía anh.“Đợi đó, đợi khi vết thương của anh ổn rồi, tôi sẽ tính sổ với anh cả thể”.Mặc dù khuôn mặt khá giống nhau, lại cùng là thiếu gia của Cố gia, cùng thích trêu đùa cô, nhưng Quân Dao vẫn cảm thấy đại thiếu gia này dễ gần, dễ nói chuyện hơn, không có cảm giác áp bách đến khó thở như nhị thiếu trước đây cô mong anh tỉnh lại, thì giờ mong CỐ Tư Bạch sớm có thể giải quyết xong mọi chuyện, Sớm giải thoát cho cô khỏi nơi nữa, từ giờ buổi đêm cô không những cần chặn cánh cửa lớn, mà còn cần chặn cả cửa thông sang phòng này lang! Mặc dù hai người trên danh nghĩa đã là vợ chồng, nhưng dù sao cô cũng chưa sẵn sàng, không thể không thèm hỏi ý cô mà đã hôn cô như là sắc lang, đại sắc lại, nhà họ Cố không ai đáng tin vào bàn, mở sách vở ra học, nhưng đầu óc Quân Dao cứ vẩn vơ những suy nghĩ đầu không cách nào tập trung học giác buổi tối hôm ấy, dù ngủ say nhưng cô vẫn mơ màng nhớ..Quân Dao đỏ bừng mặt, tự tát mình hai cái. Tại sao cô lại nhớ đến chuyện vớ vẩn đó chứ? Cô lắc đầu thật mạnh, cố xua mấy suy nghĩ linh tinh đó đi, tập trung vào việc mê học cả ngày, khi Tiểu Hoa gọi xuống ăn tối Quần Dao mới sực nhớ vừa chạy xuống lầu, vừa thầm suy tính, nếu trong lúc cô ăn tối, Trương Tuyết Thanh hại Cố Tư Bạch thì sao? Không được, cô đã hứa sẽ giúp anh Dao đang định chạy ngược lại phòng thì nghĩ ra, cả ngày nay CỐ Tư Bạch mới ăn mấy thứ đồ ăn vặt linh tinh với cô, nhất định là rất chạy xuống phòng ăn, thấy đồ ăn đã được bày đầy bàn, nhưng không có ai.“Mọi người đâu hết rồi!” Dì Thái, giúp việc của Cố gia trả lời.“Lão gia và thiếu gia đi dự tiệc xã giao, còn phu nhân cũng đi ra ngoài ăn cùng với mấy phu nhân khác rồi ạ” Đúng là nhà giàu có khác, rất hiếm khi thấy cả nhà họ cùng ăn với nhau một bữa cơm, mà kể cả có ngồi cùng một bàn cũng chẳng trò chuyện gì mấy, chỉ tập trung ăn phần của mình rồi đứng dậy, rời là gia đình càng giàu thì tình cảm càng lỏng lẻo.“Vậy cháu có thể mang đồ lên phòng ăn được không ạ? Tại cháu đang ôn thi nên cũng muốn tranh thủ thời gian” Quân Dao không nỡ để Cố Tư Bạch bị thương lại còn phải nhịn đói.“Được chứ, thiếu phu nhân lên trước đi, rồi tôi mang lên cho”.“Dạ thôi không cần phiền phức thế đâu ạ, dì cho cháu mượn cái khay, cháu chọn những món thích ăn vào đĩa rồi bế lên luôn là được.” Dì Thái lập tức chuẩn bị một chiếc khay to với mấy cái bát, Dao chọn những món bổ máu, Cố Tư Bạch bị thương cần được bồi bổ, cô còn lấy thêm một đĩa hoa quả chiếc khay đầy ắp trong tay, Quân Dao hơi ngượng ngùng cười.“Dạ, cháu ăn có nhiều lắm không?” Dì Thái cười hiền lành.“Không nhiều, thiếu phu nhân phải ăn vào, dạo này thiếu phu nhân gầy quá rồi.” Quân Dao cười hì hì, cảm ơn dị Thái rồi bỏ cái khay lên bò xào ớt chương, sườn sốt chua ngọt, cá tầm nướng, dễ tái chanh, salad nga, một tô cháo nấm, một cốc nước cam và một đĩa trái cây đủ loại, Quân Dao khệ nệ đặt xuống bàn đầu thức ăn thơm phức quẩn quanh trong mi Cố Tư Bạch hơi run chạy ra khóa trái cửa lại, rồi thì thầm gọi.“Cố thiếu gia, dậy ăn tối thôi, tôi mang đồ ăn lên cho anh nè.” Cố Tư Bạch chậm rãi mở mắt, anh nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của Quân Dao thì tâm trạng cũng tốt lên Dao chỉ chỉ bán đồ ăn.“Vì tôi nói tôi ăn một mình nên chỉ có một bát một đôi đũa anh yên tâm, tôi có mấy hột mì trong ngăn kéo, có thể lấy đũa và bát trong đó ăn tạm” “Ừm, mai em đi mua thêm ít bát đũa ăn liền để ở phòng đi.” Cố Tư Bạch thấy Quần Dao quan tâm mình như thế thì tâm trạng rất tốt, ngồi dựa lưng vào thành giường.“Tôi ăn cháo được rồi, em lấy bát kia ăn cơm đi.” Cố Tư Bạch chỉ vào cái Dao đứng lại, cũng may cô thông minh lấy một bát cháo, vì cô sợ CỐ Tư Bạch đang bị thương không ăn được đồ cứng.“Anh ăn được mấy món này không? Tay nghề của dì Thái tốt lắm đấy”.Cố Tư Bạch gật đầu, đạn bắn vào phần mềm, không nghiêm trọng, nghỉ ngơi vài hôm là bình thường cũng không yếu đuối đến vậy, nhưng có người quan tâm thì tội gì không hưởng, ánh mắt Cố Tư Bạch lóe lên một tia tinh quái..
cố thiếu gia đừng giả vờ nữa quân dao